(Lễ giáo phong kiến thời xưa nhiều khi
bắt ép nam nữ xây dựng gia đình vẫn thường phải theo lệ „cha mẹ đặt
đâu con ngồi đấy“- và đây cũng là lệ gây ra nhiều đau khổ cho thanh
niên người Thái khi bị cha mẹ ngăn cản tự do yêu đương của mình. Đoạn
trích này nói lên lời than thân phận của họ)…
Cầm bằng lá trầu không đang lìa
cuống
Cây cau xanh rụng lá trụi thân
Bởi
trong lòng mẹ yêu ngăn cản
Bố
yêu nói lời như dao cắt ống nứa
Mẹ
nói lời như sửa miệng ống cho trơn
Như
thể có núi non về chắn lối
Thấy
nước suối khô thành lũ trào dâng
Em
phải xa anh sao tủi trong lòng
Xa
anh rồi sao nghe nức nở
Lòng
nghẹn dâng như gà gáy dồn canh
Như bông hoa héo rũ trên cành...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét